Chuyện Quỷ Trà

TRÀ CUNG BẬC CỦA CÁI KHÁT 

Admin

Việt Trà Đàm

TRÀ CUNG BẬC CỦA CÁI KHÁT 
Admin

Việt Trà Đàm

TRÀ CUNG BẬC CỦA CÁI KHÁT 
⠀ ⠀ ⠀
“Trà là gì mà khiến bao người lưu luyến đến vậy?”

Tôi im lặng không vội trả lời.
Bởi tôi nghĩ trà không phải là thứ để trả lời.
☯ Trà là thứ để cảm, là thứ khiến bản thân chậm lại để lắng nghe tiếng nước đang sôi, là tiếng tĩnh lặng của không gian, là tiếng lòng đang khao khát.
☯ Trà không vội, trà không ồn ào “trà càng tĩnh, càng sâu – trà càng chậm, càng thấu.”
Có lẽ để nói về lá trà thì không đơn giản không thể dùng từ là có thể diễn tả hết được, nhân loại chúng ta qua bao nhiêu ngàn năm, trải qua nhiều thế hệ vẫn dùng lá trà tươi để nấu nước uống, mang theo linh hồn của người yêu trà để đối thoại với thời gian.
☯ Trà tưởng như là chiếc lá nơi núi thiêng.
Nhưng lại mang trong mình hơi thở của đất trời, nỗi lòng của người xưa, và cả bóng dáng của chính ta lúc không còn vội vã, không bị cuốn theo những ồn ào, và âm thầm trở về với bản thể bình yên nhất.
Mỗi lần pha trà là một cuộc trở về
Không chỉ về với thiên nhiên, mà còn là về với chính mình
Về với nơi sâu thẳm nhất mà ta lỡ bỏ quên, khi ta mải chạy theo những tiếng ồn, những phù phiếm xa hoa của thế giới rực ánh đèn.
 
☯ Người xưa trồng trà đâu phải để có thứ nước cho qua cơn khát mỗi ngày:

Người trồng trà khi ấy là để giữ gìn một nếp sống, một niềm tin, một đạo lý.
Người làm trà, họ chờ từng sương sớm, như thể đang chờ một điều gì đó thiêng liêng ngấm vào từng búp trà.
Bởi họ không đơn giản là hái trà, mà họ đang đón nhận một cách lặng lẽ như thể thấu đạo lý hiểu nhân sinh.
Họ hong từng đợt nắng chiều, nâng niu, chắt lọc từng giọt tinh khí của thiên địa
Để mỗi lá trà là một chén đạo, chính là một thông điệp của đất trời, với biết bao tâm tình muốn trao gửi
Để mỗi chiếc lá là một lời thì thầm, mỗi chén trà là một cách tĩnh tâm giữa cuộc sống xô bồ. Khi ta uống vào không phải để mát cổ mà để lắng tâm.
Để có thể rửa sạch đi những ưu phiền mà lời nói không thể chạm tới
Để ta thấy bên trong tâm của mình cũng đang cần một phút sạch – sâu – lặng.
Để bản thân ta nhận ra rằng: có lẽ cái khát lớn nhất của con người không phải là khát nước, mà khát được chạm vào chính mình.

 

☯ Người thời nay tìm đến trà không chỉ để giải khát:

Nhiều người uống trà mà chẳng biết vì sao mình lại uống.
Chỉ biết rằng mỗi lần rót một ấm trà, tâm bỗng chậm lại, lòng bỗng dịu xuống giống như có gì đó rất xưa đang trở về.
Mỗi lần đưa chén lên môi, là mỗi lần lòng nhẹ hơn. Vì thật ra, chúng ta ai cũng đang khát một điều gì đó
Có người khát một phút bình yên, giữa muôn vàn ồn ào tưởng như rất quen thuộc
Có người khát một hơi thở thật, giữa bao nhịp sống chỉ biết thở để tồn tại
Có người khát một nét giản dị, không màu mè, không giả tạo
Có người khát một chốn về, mà không cần xa hoa, chỉ cần đong đầy và ấm áp
Có người tưởng mình không khát gì cả nhưng khi ngồi xuống với trà, không điện thoại, không tin nhắn
Bỗng chợt nhận ra: Có những cơn khát không thể gọi tên chỉ có thể lắng nghe lòng mình.
 
☯ Đối với một số người, trà giống như một tấm gương:

Có thể đối với người bận rộn họ thấy trà chính như một điểm dừng. Một phút nhỏ nhoi để được “thở” bằng tâm.
Còn với người yêu nghệ thuật họ thấy được vẻ đẹp ẩn sâu trong mỗi tách trà, đẹp không phô, sâu không cần nói. Với thương nhân: trà như là chữ tín không chỉ là sản phẩm mà là lời hứa được gói trong mỗi gói trà, là thứ hàng hóa không dán mác nhưng có thể trao đổi bằng niềm tin.
Với người tu hành trà là thiền, trà là phép quán giúp ta quan sát, giúp ta lắng nghe và buông bỏ như một bài học. Mỗi ngụm trà là một bước để trở về: uống để buông, nhấp để tỉnh, để thấy bản thân đang lặng lẽ cùng với nước và thời gian.
Đối với người làm trà: trà không còn là nghề mà là sứ mệnh, là “nghiệp nguyện”. Họ như đang truyền hồn vào núi rừng vào từng mẻ trà, như một sự kết nối giữa người và đất, giữa hiện tại và cội nguồn.
 
☯ Tôi nghĩ cũng có người đến với trà bằng một cơn khát rất riêng:

Có người khát sự tỉnh thức, tìm đến trà như một ánh sáng để bản thân giữ không lạc trong mê cung đời sống
Có người khát sự sâu lắng nhưng đủ để chạm, chạm vào tâm hồn đang mòn mỏi đi tìm một khoảng lặng
Có người khát sự thật, họ tìm đến trà như tấm gương phơi bày những lớp mặt nạ mà lâu nay họ từng mang, mà quên đi chính mình.
Có người khát được hiểu, nên có lẽ đối với họ trà giống như một người bạn luôn ở bên cạnh ta không cần nói nhưng vẫn âm thầm lặng lẽ chạm vào tận sâu bên trong.
Tôi nghĩ trà không chữa lành nhưng trà biết lắng nghe, trà không nói ra nhưng trà hiểu được.
Trà không cứu rỗi ai nhưng trà là một nơi dừng chân của tâm hồn mỗi khi bản thân đang áp lực và mệt mỏi.
 
☯ Trà là cánh cửa không cần chìa khóa:

Mỗi chén trà đối với tôi không chỉ để uống mà nó là một khoảng lặng, một câu hỏi không cần vội có câu trả lời.
Mỗi ấm trà chính là một cuộc đối thoại rất nhỏ nhưng thầm lặng giữa ta và phần người trong chính mình
Mỗi phiên trà là một buổi thiền không danh xưng.
Nhưng ai trong mỗi chúng ta đã từng ngồi xuống thật lòng với trà rồi, đều gọi đó là một buổi thiền không lời. Bởi không ai giống ai trong hành trình trà đạo.
Vì thật ra, chúng ta không ai giống nhau trong hành trình bước về phía tĩnh.
Mà đôi khi chính họ cũng không được gọi tên, một góc lặng không ai hay.
 
☯ Vậy nên câu hỏi không còn là: “Trà là gì?”

Mà là:
“Ta đang ở đâu trong hành trình của trà?”
“Ta đang khát điều gì khi mượn trà để tìm lại chính mình?”
Bạn đang uống trà để giải khát, thì trà là nước.
Bạn đang uống trà để cảm, thì trà chính là nghệ thuật.
Bạn đang uống trà để lắng nghe, thì trà là minh triết và còn là người bạn thấu hiểu
Bạn đang uống trà để trở về,thì trà là cánh tay đưa ta qua bờ của lặng yên. là chiếc cầu nối thân và tâm.
 
☯ Bạn hãy nhìn lại chén trà đang nằm trong tay bạn.

Trà không chỉ là nước và lá.
Nó đang phản chiếu điều gì trong lòng bạn?
Có thể trà không mang lại câu trả lời mà bạn cần, nhưng trà luôn đủ tĩnh để ta thấy được đâu là “cái khát” mà bao năm qua bạn vẫn chưa gọi thành tên, trà vẫn lặng lẽ ở đây.
Như một người bạn xưa, đã đợi bạn từ rất lâu rất lâu rồi.
 
☯ Tôi nghĩ bạn có thể đã thấy một phần nào đó của bản thân trong bài viết này đừng giữ lại một mình.

Bạn hãy chia sẻ để gửi đến ai đó ngoài kia, người cũng đang cần một chén trà cho tâm hồn.
Trà chưa từng là của riêng ai.
Trà là mạch sống chung của đất, của trời, của những người đang đi tìm mình trong chốn nhân gian lầm lối.
Bạn hãy để trà lên tiếng xoa dịu đi cơn khát trong tâm hồn làm ấm lại một góc khuất trong tâm bạn.
Có khi trong một chén trà bình dị có thể giúp bạn một phần, mà bạn đã vô tình bỏ quên giữa những bận rộn mang tên “cuộc đời”.

⊹ꮺ˚ ╴QUỶ TRÀ CỐC ╴˚ೃ
Tags: Quỷ Trà Việt Trà Đàm Mentoring Trà Đàm